Giữa Tây Nguyên rộng lớn, có những nơi không cần ồn ào để gây ấn tượng, chỉ cần đủ tĩnh để người ta dừng lại và lắng nghe. Hồ Lăk là một nơi như vậy. Không rực rỡ như thác, không náo nhiệt như phố, mặt hồ phẳng lặng soi bóng rừng già, soi cả nhịp sống chậm rãi của những buôn làng bao quanh.
Với nhiều người, Hồ Lăk là điểm đến du lịch; với tôi, đó là một khoảng dừng cần thiết giữa những ngày bận rộn, nơi chỉ cần ngồi yên cũng thấy lòng nhẹ lại.
Chuyến đi từ Buôn Ma Thuột xuống Hồ Lăk không dài, nhưng đủ để cảm nhận sự thay đổi của cảnh vật và cảm xúc. Khi nhà phố lùi xa, rẫy cà phê mở ra, mây sà thấp ngang đường, tôi biết mình đang bước vào một không gian khác – nơi thiên nhiên, con người và văn hóa Tây Nguyên hòa vào nhau rất tự nhiên, rất thật.
Từ trung tâm thành phố Buôn Ma Thuột, tôi khởi hành lúc trời vừa hửng sáng. Đường đi Hồ Lăk dài khoảng năm mươi mấy cây số, không quá xa, nhưng đủ để thấy cảnh vật thay đổi rõ rệt: nhà phố lùi dần phía sau, thay bằng những rẫy cà phê nối tiếp nhau đến tận chân trời.

Gió sớm Tây Nguyên mang theo hương thơm ngai ngái của đất bazan, tiếng chim ríu ran trên hàng thông ven đường. Có đoạn, mây phủ là là ngay mặt đường, xe đi xuyên qua sương, thấy mình như đang lạc vào giấc mơ.
Người ta bảo, ở Tây Nguyên, mỗi con đường đều dẫn đến một câu chuyện. Với tôi, con đường đến Hồ Lăk không chỉ là hành trình về với thiên nhiên, mà còn là chuyến đi để nghe lại tiếng lòng của chính mình.
Khi mặt hồ hiện ra, tôi gần như nín thở. Một khoảng nước mênh mông xanh thẳm, phẳng lặng như tấm gương khổng lồ soi cả trời. Phía xa, núi non trập trùng, từng dải rừng khộp khẽ lay động theo gió. Mọi thứ yên ả đến mức có thể nghe rõ tiếng cá quẫy nhẹ dưới làn nước.

Hồ Lăk là hồ nước ngọt tự nhiên lớn nhất Tây Nguyên, và cũng là một trong những hồ lớn nhất Việt Nam. Người M’nông ở quanh đây kể rằng, “Lăk” nghĩa là “nước”, là nguồn sống, là linh hồn của buôn làng. Họ tin rằng trong hồ có vị thần canh giữ, mang lại mùa màng, mưa thuận gió hòa.
Buổi sáng, sương phủ như tấm khăn mỏng, che đi nửa mặt hồ. Khi mặt trời lên, ánh sáng nhuộm vàng mặt nước, rừng xanh như bừng tỉnh. Khung cảnh ấy khiến người ta chỉ muốn đứng thật lâu, để cho gió lùa qua tóc, cho lòng mình lắng lại như mặt hồ kia – trong và tĩnh.
Bên bờ hồ là buôn Jun và buôn M’Liêng – hai ngôi làng của người M’nông, tồn tại qua hàng trăm năm. Những ngôi nhà dài bằng gỗ nằm sát nhau, lợp mái tranh, trước cửa treo những chùm bắp khô và cồng chiêng.

Tôi dừng chân ở một nhà sàn nhỏ bên bờ nước. Cô chủ nhà – người M’nông – nở nụ cười hiền hậu, mời tôi chén rượu cần thơm lừng. Giọng cô nhẹ như gió: “Người đến đây, uống rượu là bạn. Ở lại, nghe chiêng là người nhà.”
Người dân quanh hồ sống hòa cùng thiên nhiên. Sáng họ thả lưới, chiều chăn voi, tối lại quây quần bên bếp lửa. Có những người vẫn làm nghề chèo thuyền độc mộc, đưa khách tham quan hồ. Họ không nói nhiều, nhưng ánh mắt lúc nào cũng sáng – thứ ánh sáng của người hiểu đất, hiểu rừng, hiểu nước.
Tôi ngồi trên một chiếc thuyền độc mộc, được đẽo từ thân cây to, chỉ vừa đủ hai người. Người chèo là một chú M’nông trạc ngoài năm mươi, làn da rám nắng, bàn tay chai sạn. Thuyền rời bến, khẽ trôi ra giữa mặt hồ phẳng lặng.

Mỗi nhịp mái chèo chạm nước, sóng gợn lên nhẹ nhàng, loang ra như tiếng thở dài của đại ngàn. Xa xa, tiếng chim gọi bầy vọng lại, hòa cùng âm thanh mái chèo, tạo thành bản nhạc của thiên nhiên.
Giữa khoảng mênh mông ấy, con người trở nên nhỏ bé, nhưng lại cảm nhận rõ ràng hơn sự bao dung của đất trời. Tôi bỗng nhớ lời một người bạn nói: “Đi Tây Nguyên, không cần nói gì cả. Chỉ cần ngồi yên, để thiên nhiên nói thay.”

Khi chiều buông, cả buôn làng như chuyển mình sang một không gian khác. Từ xa, tôi nghe tiếng cồng chiêng vọng lại, nhịp trầm nhịp bổng. Ánh lửa bập bùng soi lên khuôn mặt những người M’nông đang múa quanh đống lửa.
Tôi ngồi trên bậc gỗ trước nhà dài, nhấp ngụm rượu cần, lắng nghe tiếng chiêng hòa cùng tiếng gió. Già làng kể rằng, mỗi chiếc cồng đều có linh hồn riêng, là cầu nối giữa con người và thần linh. Khi họ đánh cồng, là để nói lời cảm ơn đất trời, là cách họ giữ gìn mạch sống của dân tộc.
Ở Hồ Lăk, văn hóa không phải là thứ được “trưng bày” cho khách du lịch xem. Nó sống thật – trong tiếng nói, nụ cười, trong mỗi bước chân trên sàn gỗ, trong cả cách họ đối đãi nhau bằng sự chân thành.
Buổi tối ở Hồ Lăk, bữa ăn diễn ra đơn giản mà ấm cúng. Trên bếp, cá hồ nướng vàng, cơm lam đặt trong ống tre, khói bay thơm nức. Người trong buôn mời tôi chén rượu cần, thứ rượu làm từ nếp rừng và men lá.

Mỗi ngụm rượu cay nồng lan xuống cổ họng, rồi ấm dần trong ngực. Người M’nông uống rượu không để say, mà để kể chuyện. Họ nói về mùa mưa, về con voi già từng vượt sông, về những ngày rẫy được mùa. Mọi câu chuyện đều mộc mạc, thật thà, nhưng ẩn trong đó là niềm tự hào và tình yêu đất rừng.

Đêm ở Hồ Lăk yên tĩnh đến mức nghe rõ tiếng dế, tiếng côn trùng rả rích. Trăng treo trên mặt hồ, ánh sáng loang trên mặt nước như dải bạc. Tôi ngồi lặng nhìn, thấy lòng bình yên lạ. Ở đây, không có sự ồn ào của phố thị – chỉ còn lại thiên nhiên, con người và sự tĩnh tại.
Sáng sớm hôm sau, tôi dậy từ tờ mờ. Mặt hồ vẫn còn phủ sương, từng lớp mỏng như tấm voan trắng. Mặt trời dần nhô lên sau dãy núi, phản chiếu xuống mặt nước tạo thành ánh vàng óng. Tiếng chim hót, tiếng nước khẽ đập vào mạn thuyền – mọi giác quan như được đánh thức.

Tôi chợt hiểu vì sao người ta gọi đây là “viên ngọc xanh của Tây Nguyên”. Vì Hồ Lăk không chỉ đẹp – nó khiến người ta biết sống chậm lại, biết lắng nghe, biết yêu hơn những điều giản dị quanh mình.
Trên đường trở lại Buôn Ma Thuột, tôi ngoái nhìn lần cuối. Hồ Lăk vẫn nằm đó – tĩnh lặng, bao dung, như chưa từng vội vã với ai. Tôi chợt nghĩ, nếu ai đó muốn tìm một nơi để chạm vào linh hồn Tây Nguyên, để nghe tiếng rừng và tiếng lòng mình hòa làm một – thì Hồ Lăk chính là nơi ấy.
Nơi mà người ta có thể quên đi thời gian, để chỉ còn lại một điều: bình yên.
Nền tảng dữ liệu trực tuyến của người Đắk Lắk
Hàng nghìn địa điểm cung cấp dịch vụ và sản phẩm tại Dak Lak được cộng đồng người dùng trải nghiệm và đánh giá một cách chân thực, khách quan và chi tiết.
DakLakReview cam kết cung cấp thông tin minh bạch, là cầu nối giúp hàng triệu người dùng tìm ra những dịch vụ và sản phẩm chất lượng nhất. !
© Bản quyền 2025 DakLakReview.vn | Chỉnh Sách - Điều Khoản