Đắk Lắk hội nhập
Voi bản Đôn level 9

Giữa đại ngàn Đắk Lắk – hành trình ký sự

Buôn Ma Thuột 01/10/2025
4.8/5 - (90 bình chọn)

Con đường dẫn tôi về Đắk Lắk trải dài qua những cung đèo quanh co, một bên là dãy núi xám trập trùng, một bên là những rẫy cà phê xanh mướt. Từ xa, gió cao nguyên ùa về, mang theo hương đất đỏ bazan ngai ngái, lẫn trong đó là mùi hoa cà phê thoang thoảng. Chỉ cần thế thôi, tôi đã biết mình đang bước vào một vùng đất đặc biệt – nơi người ta vẫn gọi bằng cái tên thân thương: “trái tim của Tây Nguyên”.

Đắk Lắk trong tôi: Ký sự về cuộc sống, con người và núi rừng đại ngàn

Buôn Ma Thuột hiện ra trước mắt, vừa sôi động vừa gần gũi. Thành phố mang dáng vẻ của một đô thị trẻ, nhưng thấp thoáng trong đó vẫn còn những mái nhà dài của người Ê Đê, những con đường nhỏ len giữa vườn cà phê và tiếng cồng chiêng đâu đó vọng lại từ buôn làng.


Ngày đầu tiên – dưới thác Dray Nur gầm vang

Điểm đến đầu tiên trong hành trình của tôi là thác Dray Nur – ngọn thác được mệnh danh là “nữ hoàng” của các thác nước Tây Nguyên. Con đường đất dẫn vào thác được bao phủ bởi rừng cây xanh mát, tiếng chim rừng ríu rít gọi nhau. Và rồi, khi bước đến gần, âm thanh ầm ầm vang dội làm tim tôi như muốn nhảy lên – đó chính là tiếng thác đổ.

Ngày đầu tiên – dưới thác Dray Nur gầm vang
Ngày đầu tiên – dưới thác Dray Nur gầm vang

Đứng trước dòng nước trắng xóa cuồn cuộn chảy từ trên cao, tôi cảm giác mình thật nhỏ bé. Hơi nước tạt vào mặt, làm dịu đi cái nắng gắt của buổi trưa cao nguyên. Tôi lặng người nhìn, rồi bỗng thấy trong tiếng nước kia là nhịp thở của núi rừng, là bản trường ca không dứt của thiên nhiên.

Cách Dray Nur không xa là thác Dray Sáp, mềm mại hơn, hiền hòa hơn, như đôi tình nhân đứng cạnh nhau giữa đại ngàn. Người Ê Đê kể rằng: Dray Nur là “thác vợ”, Dray Sáp là “thác chồng” – một câu chuyện tình được hóa thành sông núi, minh chứng cho sự thủy chung vĩnh cửu. Tôi ngồi thật lâu dưới bóng cây, để mặc cho tiếng thác ru hồn mình vào miền cổ tích.


Ngày thứ hai – Buôn Trấp và hồ Lắk

Ngày hôm sau, tôi tìm đến Buôn Trấp, một vùng đất yên bình nằm bên hồ Lắk. Hồ rộng mênh mông, nước xanh ngắt, xa xa những ngọn núi soi bóng xuống mặt hồ phẳng lặng. Trên mặt nước, những chiếc thuyền độc mộc của người M’nông lướt đi chậm rãi, khua những vệt sóng nhỏ, để lại sau lưng tiếng cười trong trẻo của lũ trẻ.

Ngày thứ hai – Buôn Trấp và hồ Lắk
Ngày thứ hai – Buôn Trấp và hồ Lắk

Tôi được mời vào một ngôi nhà dài của người M’nông. Bên trong, già làng kể cho tôi nghe chuyện về hồ Lắk, về những truyền thuyết gắn liền với núi và nước. Trong ánh lửa bập bùng, tiếng chiêng ngân vang, mọi người ngồi quây quần bên ché rượu cần, chuyền nhau ống trúc. Vị rượu nồng cay xộc lên men say, nhưng làm ấm lòng khách phương xa.

Rời buôn làng, tôi đi qua những cánh đồng Buôn Trấp, nơi màu xanh trải dài đến tận chân trời. Người dân cấy cày, gặt hái, nét mặt lấm tấm mồ hôi nhưng ánh mắt ánh lên niềm vui. Giữa nhịp sống giản dị ấy, tôi bỗng thấy Đắk Lắk không chỉ hùng vĩ mà còn dịu dàng, nuôi dưỡng bao thế hệ bằng đất đai màu mỡ.


Ngày thứ ba – bước vào rừng Yok Đôn

Không thể đến Đắk Lắk mà không ghé Vườn quốc gia Yok Đôn – khu rừng đặc dụng lớn nhất Việt Nam. Tôi theo một hướng dẫn viên địa phương, len lỏi qua những con đường mòn dưới tán cây rậm rạp. Mỗi bước chân đưa tôi đi sâu hơn vào “thế giới xanh” – nơi ánh sáng lấp loáng qua từng tán lá, tiếng chim hót gọi nhau vang khắp không gian.

Ngày thứ ba – bước vào rừng Yok Đôn
Ngày thứ ba – bước vào rừng Yok Đôn

Ở Yok Đôn, tôi có cơ hội gặp những chú voi rừng, loài vật gắn bó mật thiết với đời sống của người Tây Nguyên. Nhìn đôi mắt sâu thẳm và hiền lành của voi, tôi chợt hiểu vì sao trong tâm thức người Ê Đê, voi là bạn, là tri kỷ, là biểu tượng của sức mạnh và lòng trung thành.

Càng đi sâu, tôi càng cảm nhận được sự thiêng liêng của “đạo rừng”. Với đồng bào nơi đây, rừng không chỉ là nguồn sống – cho gỗ, cho lâm sản, cho nước – mà còn là chốn linh thiêng. Rừng là nơi cất giữ những câu chuyện thần thoại, là nơi tổ chức lễ cúng bến nước, là không gian để con người hòa mình cùng thần linh.


Những buôn làng Ê Đê và tiếng cồng chiêng

Chiều muộn, tôi về lại một buôn làng Ê Đê gần Buôn Ma Thuột. Nhà dài sừng sững đứng bên con đường đất đỏ, mái nhà lợp ngói, vách gỗ đen bóng. Người phụ nữ Ê Đê trong váy thổ cẩm nở nụ cười chào khách.

Những buôn làng Ê Đê và tiếng cồng chiêng
Những buôn làng Ê Đê và tiếng cồng chiêng

Tối đến, buôn làng mở hội. Tiếng chiêng vang lên – âm thanh trầm hùng, ngân nga, như nhịp tim của núi rừng. Thanh niên, thiếu nữ nắm tay nhau múa xoang quanh ngọn lửa, mái tóc tung bay, bước chân nhịp nhàng. Tôi cũng được mời vào vòng xoang, cảm giác như đang hòa nhịp với mạch sống ngàn đời.

Cồng chiêng không chỉ là âm nhạc – nó là hồn cốt, là ký ức, là niềm tự hào. UNESCO đã công nhận không gian văn hóa cồng chiêng Tây Nguyên là di sản văn hóa phi vật thể của nhân loại, và khi đứng ở đó, giữa lửa và chiêng, tôi mới thực sự hiểu vì sao.


Một sáng cà phê Buôn Ma Thuột

Sáng sớm ở Buôn Ma Thuột, tôi ghé một quán nhỏ nằm nép bên đường. Ly cà phê đen sóng sánh, hương thơm nồng nàn. Người ta vẫn nói, Đắk Lắk là thủ phủ cà phê Việt Nam – và quả thật, chỉ một ngụm cũng đủ đánh thức mọi giác quan.

Một sáng cà phê Buôn Ma Thuột
Một sáng cà phê Buôn Ma Thuột

Tôi ngồi đó, nhìn dòng người qua lại. Thành phố nhộn nhịp nhưng chẳng ồn ào, bởi đâu đó vẫn còn bóng dáng của buôn làng len lỏi. Người dân đi chợ mang theo gùi, những cụ già thong thả bước trên vỉa hè, những em nhỏ tung tăng trên đường tới lớp. Đời sống hiện đại và truyền thống ở đây dường như đã tìm được cách song hành, hòa quyện vào nhau.


Con người Đắk Lắk – sự chân thành níu chân

Có lẽ điều khiến tôi nhớ nhất ở Đắk Lắk không chỉ là thiên nhiên hùng vĩ, mà chính là con người. Người dân nơi đây hiền lành, chân thành và mến khách. Từ những người nông dân cấy lúa ở Buôn Trấp, những người phụ nữ dệt thổ cẩm bên khung cửi, đến những bạn trẻ say mê quảng bá quê hương trên mạng xã hội – tất cả đều toát lên tình yêu sâu nặng dành cho mảnh đất đại ngàn.

Con người Đắk Lắk – sự chân thành níu chân
Con người Đắk Lắk – sự chân thành níu chân

Trên Facebook, tôi thấy những nhóm cộng đồng như Review Buôn Ma Thuột, Du lịch Đắk Lắk đầy ắp hình ảnh, câu chuyện. Đó không chỉ là nơi chia sẻ kinh nghiệm du lịch, mà còn là “ngôi nhà ảo” nơi người Đắk Lắk giữ gìn và lan tỏa niềm tự hào về quê hương.


Lời kết – Đắk Lắk trong tim tôi

Chuyến đi đã khép lại, nhưng dư âm còn vang mãi. Trong tôi vẫn còn nguyên tiếng thác Dray Nur gầm vang, sắc xanh bình yên của Buôn Trấp, mây trắng trôi trên đỉnh núi Yok Đôn, và tiếng cồng chiêng ngân nga giữa đêm lửa hội.

Đắk Lắk là vậy – vừa hùng vĩ, vừa dịu dàng; vừa cổ kính, vừa hiện đại. Một vùng đất mà khi đã đặt chân tới, người ta chỉ muốn ở lại lâu hơn, để lắng nghe thêm nhiều câu chuyện, để cảm nhận sâu hơn nhịp sống của đại ngàn.

Và tôi biết, dù có đi đâu, trong lòng mình vẫn còn một “Đắk Lắk” – với rừng, với người, với nắng gió, với tình cảm nồng hậu, như một miền ký ức chẳng bao giờ phai.


 

Tin liên quan

Nguyễn Tri Châu 03/10/2025

Đắk Lắk – Vùng đất đại ngàn và hành trình khám phá đầy cảm hứng

Nếu có dịp đặt chân đến Tây Nguyên, bạn sẽ khó lòng bỏ qua Đắk Lắk – nơi không chỉ có những rẫy cà phê...

4.9/5 - (31 bình chọn)
Nguyễn Tri Châu 03/12/2025

Con Người Phú Yên – Giản Dị, Hiền Hòa Nhưng Cũng Đầy Bản Lĩnh

Nếu thiên nhiên đã ưu ái ban tặng cho Phú Yên biển xanh, cát trắng, gành đá kỳ vĩ thì con người nơi đây lại...

5/5 - (199 bình chọn)

Nền tảng dữ liệu trực tuyến của người Đắk Lắk

Hàng nghìn địa điểm cung cấp dịch vụ và sản phẩm tại Dak Lak được cộng đồng người dùng trải nghiệm và đánh giá một cách chân thực, khách quan và chi tiết.

DakLakReview cam kết cung cấp thông tin minh bạch, là cầu nối giúp hàng triệu người dùng tìm ra những dịch vụ và sản phẩm chất lượng nhất. !

icon Facebook icon linkedin icon tiktok
Đăng tải thông tin hoàn toàn MIỄN PHÍ!
Về chúng tôi
Hệ sinh thái
-

DMCA.com Protection Status © Bản quyền 2025 DakLakReview.vn | Chỉnh Sách - Điều Khoản